*XÚ PHI MỘ TUYẾT* (Tuyết Ma): Xuyên không, Cung đấu, HE - Nàng là kẻ trộm lăng mộ, một lần trong lúc trộm mộ đế vương bị chết, linh hồn nàng cùng linh hồn Mộ Tuyết kí kết, nàng đến nước Hoài Nguyệt 3000 năm trước trở thành Thiên triều Đức phi Mộ Tuyết - là một cô Giúp tỷ tỷ tiến cung làm đến quý phi, rốt cuộc được đáp trả bằng một cái bẫy chết người. Hoàng thượng gián tội nàng là yêu ma hiển thế, đày đi đến một thiền viện nơi xa xôi hẻo lánh, suốt đời. Tiểu thuyết sắc - Xú giai nhân. Hà My Thiền là một trong ba 👉 Danh sách full: Tác phẩm: Xú Phi Mộ Tuyết.Tác giả: Tuyết Ma.Thể loại Quất tiên tử dễ chịu đoàn tại Dương Vân Phàm trong ngực, mở ra một con mắt, mang theo oán trách thầm nói: "Bởi vì ngươi mấy ngày nay không tại, meo liền đi tìm ngươi đại lão bà Diệp Khinh Tuyết nói chuyện phiếm, ai biết, nàng làm tiểu Cá khô ăn quá ngon, meo nhịn không được ăn nhiều một chút." "Các ngươi hai cái, không muốn nói chuyện phiếm." Truyện Tiểu Thiếp Vị Thành Niên - Chương 3: Mệnh lệnh của ai. Hiện menu Đọc truyện. vì sao lại truyền đến tiếng kêu thảm thiết như vậy." Mộ Dung Phong giả bộ lấy tay che lỗ tai, giọng trêu ghẹo. chợt phá lên cười,"Nó chỉ là một xú hài tử, mà ta cũng không Vay Tiền Nhanh. Truyện Xú Phi Mộ Tuyết của tác giả Tuyết Ma là tác phẩm thuộc thể loại Xuyên Không thu hút độc giả bởi lối hành văn đặc sắc. Mộ Tuyết được chọn làm thê tử của một đế vương. Nhưng hắn không hề có tí tình cảm gì với nàng, và càng chê bai khi thấy nàng không phải là tuyệt sắc giai nhân. Nàng là kẻ trộm lăng mộ, một lần trong lúc trộm mộ đế vương bị chết, linh hồn nàng cùng linh hồn Mộ Tuyết kí kết, nàng đến nước Hoài Nguyệt 3000 năm trước trở thành Thiên triều Đức phi Mộ Tuyết. Nàng không cam tâm sống cảnh phụ bạc như vậy, nhưng trong bụng của nàng có giọt máu của hắn, và nàng cũng chẳng phải là người có cơ hội để làm người tốt… Edit Heo conHắn vốn là đế vương lãnh tuấn vào đêm đại hôn ấy hắn lại xốc chiếc khăn voan lên rồi chỉ lạnh nhạt nói “Trẫm nghe nói Tam thiên kim nhà Mộ tướng quân xấu không ai sánh bằng, thì ra chỉ là hơn người 1 vết đao chém mà thôi”, ẩn sâu trong câu nói ấy là sự thất vọng tột sự thì hắn lấy nàng chỉ vì muốn xem nàng xấu như thế nào mà quả, đêm đại hôn đó hắn phất tay áo bỏ đi để tỷ tỷ nàng hưởng ơn mưa nói “Mộ Tuyết, trẫm thật không nhìn thấu nàng là nữ nhân như thế nào?”Nàng cười “Bởi vì trong lòng hoàng thượng không có Mộ Tuyết”“Mộ tuyết lạc không trìHiểu vu bách hoa triPhiêu nhiên đông giá lýPhân loạn mai khai thì”Bài thơ của Mộ TuyếtGiới thiệu vắn tắtNàng là kẻ trộm lăng mộ, một lần trong lúc trộm mộ đế vương bị chết, linh hồn nàng cùng linh hồn Mộ Tuyết kí kết, nàng đến nước Hoài Nguyệt 3000 năm trước trở thành Thiên triều Đức phi Mộ TuyếtNàng vì hạnh phúc của mình mà không từ thủ đoạn khiến người thần căm phẫn, trời tru đất diệt. Khi hắn chỉ vào mặt nàng mắng nàng là lang tâm cẩu phế, nàng cười lớn nói cho tới bây giờ nàng vẫn không có cơ hội để làm người tốtNàng đem nam nhân mình yêu đẩy vào vòng tay người con gái khác. Vì quyền lợi giết hết gian thần để bảo toàn giang sơn của hắn, phụ người trong thiên hạ, cuối cùng, đổi lại một chén rượu độc, phế truất phi vị, trục xuất hậu cungChỉ là, nàng cũng không ngờ, tất cả đều trong sự tính toàn của nàng nhưng thai nhi trong bụng lại nằm ngoài sự tính toán ấy Trong Ngự hoa viên, giữa rừng hoa Hải đường tịch liêu, bóng người màu vàng anh tuấn đứng đó, gió nổi lên thổi những những đóa hoa hồng nhạt bay múa, từng cánh hoa rơi xuống long bào, từng cánh từng cánh cô linh rơi xuống bùn đất màu xám, dính đầy bụi, tựa như những sinh mệnh điêu linh…Sau Hải đường lâm, một người mặc triều phục màu nâu thêu bạch hạc, tay cầm phất trần trắng vội vàng chạy tới. Khi nhìn thấy bóng dáng kia trong ánh tịch dương thì cúi đầu, thấp giọng nói- Hoàng thượng, Ngự Lâm quân báo, tam thiên kim của Mộ tướng quân đã ngồi lên hỷ kiệu, đang đi tới hoàng cung rồiNói xong, hắn vụng trộm nhìn lén bóng người màu vàng đứng bất động kia, lại nói- Hoàng thượng, thị nữ đã chuẩn bị hỷ bào xong rồi, người xem có…Ngự Hạo Hiên giật mình, nhưng lại tiến lên phía trước như đang thưởng thức cảnh đẹp cô tịch này. Lúc sau, hắn hơi hơi ngẩng đầu, trâm vàng cài trên tóc phát ra ánh sáng chói mắt dưới ánh tịch dương, hai sợi dây lụa vàng phất phơ trong gió, mày kiếm hơi nhíu, môi mỏng khẽ động, giọng nói trầm thấp từ từ truyền đến- Không cần, sai bà mối ra ngoài nghênh đón…Tần công công hơi sửng sốt nhưng dường như đã thành thói quen, hắn cúi đầu, khom lưng nói- Nô tài tuân mệnhNói xong cúi đầu rời khỏi Hải đường lâm, khi quay người thì thoáng nhìn những cánh hồng bay múa trong gió, như có chút suy nghĩ mà hơi dừng lại nhưng lại lập tức xoay người rời đi…- Mộ Hạo Hiên vươn tay, nhìn đóa hải đường không còn trọn vẹn rơi xuống tay mình, đôi mắt thâm trầm như hồ nước xẹt qua một tia lạnh băng nhưng lại lập tức biến mất. Hắn nắm chặt tay, cọ đóa hoa đó lên ngực trái mình, chạm đến chỗ đau thấu tim đó, dung nhan tuấn mỹ nhiễm một tia cô tịch lạnh lùng. Một lúc sau, hắn quay người, ánh tịch dương chiếu vào nửa khuôn mặt cương nghị như điêu khắc của hắn, trong trẻo mà lạnh lùng nói- Chỉ mong nàng đúng là người giải ma hoàng cung, tiếng chiêng trống vang đến trời, trước Huyền vũ môn có mấy ngàn Ngự lâm quân thủ vệ, khi kiệu đỏ đi qua cửa chính thì tiếng pháo nổ, nhạc khí tưng bừng, thảm đỏ trăm trượng trải rộng. Không biết từ đâu đến những cánh hải đường bay lượn khắp hoàng cung như những bông tuyết điêu linh rơi trên gấm phi hậu cung nghe được những tiếng này thì ai nấy ra khỏi cung điện, nhưng không mấy người bước thêm, chỉ có thể mở to đôi mắt tuyệt vọng nhìn xung quanh trang trí lụa đỏ, trong mắt lộ ra ghen tị cùng hâm mộ, nhưng càng nhiều là sự tuyệt vọng, một sự trống rỗng đến vô là lần thứ sáu đế vương ban lễ lớn, dùng kiệu tám người khiêng cưới phi tần. Năm lần trước là vì Hoàng hậu Âu Dương thị, Quý phi Mộc thị, Thục phi Mộ thị, Hiền phi Thượng Quan thị cùng với chiêu dung Âu Dương thị, họ đều là thiên kim của trọng thần triều đình, vị trí nhị phẩm trở lên. Mà hôm nay, nữ tử này là thân muội của Thục phi, tam thiên kim của Trấn quốc tướng quân Mộ Thiết Vân, là đệ nhất tài nữ đế đô, nhưng, nữ nhân tài ba này cũng là nữ tử vô cùng nương tử xuống kiệu, bà mối tươi cười bước lên nghênh đón, tất cả cảnh này đều rơi vào mắt tần phi hậu cung, trong ánh tịch dương như tràn ngập màu Tẩm Tâm cung, Ngự Hạo Hiên đứng trước cửa sổ trong Trường sinh điện, ánh mắt thâm u nhìn về phía hậu hoa viên vắng tanh, môi mỏng mang theo mấy phần lạnh lùng, nhìn chăm chú chiếc nhẫn Dương chỉ bạch ngọc trên ngón cái. Khi nghe đến phía sau tiếng cửa “cót két” thì hít sâu một hơi, khoanh tay nói- Thế nào rồi?Tần công công bước lên trước, cầm chặt phất trần, thấp giọng nói- Nô tài đã dựa theo ý chỉ của Hoàng thượng tuyên Mộ thị làm Nhất phẩm Đức phi, ban thưởng ở tại Ngưng Tuyết cung…Nói xong, ánh mắt Tần công công hơi trầm xuống, bước lên hai bước, nhỏ giọng nói- Hoàng Thượng, nô tài nghe Hoa Quỳnh báo lại, nói là Quý phi nương nương ở lãnh cung nhiễm phong hàn, sợ là không trụ được lâu, Hoàng thượng có đến xem không?Ánh mắt Ngự Hạo Hiên khi nghe đến hai chữ “Quý phi” thì sầm xuống nhưng lại thâm trầm nhìn hậu hoa viên lạnh lùng cô tịch, một lúc sau mới lười nhác nói- Tùy nàng thôi… mọi thứ đều có kế hoạch rồi…Tần công công giật mình nhưng cũng không dám nói thêm gì, chỉ “vâng” một tiếng rồi xoay người đi ra khỏi tẩm khắc khi cửa điện đóng lại kia, ánh mắt Ngự Hạo Hiên hiện lên một tia cô tịch. Hai sợi dây lụa vàng bay trong gió lạnh càng khiến hắn trông tuấn mỹ và tịch liêu. Nhưng một khắc này, sự tuấn mỹ và lãnh trầm đó lại bị cơn đau từ ngực trái truyền đến mà che lấp đi. Mày kiếm nhíu lại, môi mỏng nhếch lên, thấp giọng nỉ non- Ngươi còn muốn tra tấn đến khi nàoNói xong, tay ôm ngực đột nhiên xiết chặt thành quyền, ánh mắt thâm trầm xẹt qua một tia tối tăm và ngoan đêm động phòng đó, hắn không có mang tâm tư cười nhạo đến thăm dò nữ tử có thể giải ma chú trên người hắn, có lẽ, cả đời này hắn sẽ không ngã vào vực sâu không đáy này, lại càng không vì sự tuyệt vọng và chờ đợi mà đánh mất chính mình, đem những gì trước kia đã bày bố tốt mà tự tay hủy nghe thấy cái tên Mộ Tuyết, hắn cũng không có gì ngạc nhiên. Cái tên này nhiều lắm sẽ chỉ nhắc hắn nhớ tới Mẫu phi hắn đã từng chết trong tay phụ hoàng. Mà nay, vật đổi sao dời, nhắc lại cái tên này, cảm giác duy nhất của hắn là nực cười. Bởi vì, hắn là người không biết thế nào mà nhớ lại, mình đã từng vì sự tàn nhẫn của phụ hoàng mà phá hoại mỹ mạo và tương lai cả đời của một nữ tử. Mà nay, hắn lại vì tự tư, còn tàn nhẫn hơn nhiều năm trước, là chặn đứng đường sống của nữ tử nhân chôn vùi cả đời trong tay hắn không chỉ có một mình nàng, cho nên hắn chưa bao giờ vì lấy nàng mà áy náy. Trong hoàng cung này, mỗi nữ nhân trong hậu cung đều có mỹ mạo như hoa, nhưng các nàng cũng chỉ giống như tần phi hậu cung từ xưa đến nay, phí hoài tuổi xuân ở chốn tường hồng ngói đỏ này, “hồng nhan bất lão, ân nghĩa đoạn”Canh ba, trăng nhô cao, trong trẻo mà lạnh lùng chiếu rọi toàn bộ hoàng cung. Hắn đứng trước cung điện lạnh như băng nhìn xung quanh rải lụa đỏ thẫm, ánh mắt xa xôi nhìn về phía đèn đuốc dần tắt trong hậu cung, môi mỏng cười lạnh. Sau đó, khi Tần An còn đang giật mình thì hắn bước lên kiệu, tay đỡ trán, có mấy phần lười nhác nói- Khởi giá Ngưng Tuyết cungTần An giật mình. Có chút khó tin nhìn hắn nhưng lại lập tức hoàn hồn, vội sai thị vệ một bên, the thé cất giọng- Khởi giá Ngưng Tuyết cung…Sau đó, hai tay xốc xốc tay áo, nắm chặt phất trần vội vã đi theo kiệu, cúi đầu nhìn thoáng qua đường nhỏ trong Ngự hoa viên. Những đóa hải đường bay khắp hậu cung như tuyết rơi. Đây là lần đầu tiên hắn thấy cảnh tượng này, cho nên không khỏi nhíu mày kiếm, sau đó như là thưởng thức mà day day trán, lạnh lùng nhìn. Bởi vì, bất luận hoa rơi đẹp như thế nào thì cuối cùng cũng là tàn Ngưng Tuyết cung, Tần An có vài phần bất an nhìn hắn, tiến lên nhỏ giọng nói- Hoàng thượng, tối này có ghi sách thị tẩm?Hắn lười nhác liếc nhìn Tần An, hắn biết Tần An nghĩ gì, bởi vì cho tới giờ hắn chưa từng sủng hạnh phi tần nào trong đêm đại hôn, lại càng không bao giờ ở trong đêm tân hôn mà tiến vào phòng xem tân nương. Mím mân cười lạnh, hắn không muốn nhiều lời, t đứng lên, khoanh tay bước xuống kiệu, đứng trước Ngưng Tuyết cung, ngẩng đầu nhìn lướt qua cảnh sắc xung quanh rồi bước lên thềm đá, đi vào đại đại điện cực kì lạnh lùng, hai thị nữ đứng canh nhỏ giọng thỉnh an nhưng hắn mặc kệ. Khi Tần An vội bước lên đẩy cửa lớn thì hắn hơi dừng bước. Mày kiếm khẽ động. Hắn nghĩ nên nói câu đầu tiên với nàng như thế nào, nếu phù chú kia là vô dụng thì hắn nên làm gì. Dù sao, là hắn đã chia rẽ tình duyên của nàng với Tam bước chân ngừng lại thì Tần An lại nhắc một tiếng, hắn hoàn hồn, có hơi cười nhạo chính mình. Bước nhanh vào trong điện, thấy trên giường, một nữ tử mặc áo cưới đỏ thẫm, đầu phủ khăn hồng thêu uyên tình không có gì dao động, nàng cũng không phải là tân nương đầu tiên hay cuối cùng của hắn. Cho nên, hắn có mấy phần lười nhác cầm chiếc gậy trong tay Tần An, bước về phía nàng, khi đến trước người nàng thì tháo khăn hồng của nàng trong trí nhớ của hắn, nàng là nữ tử mang theo mấy phần mơ hồ mà ưu thương. Cả người tài hoa nhưng lại thật sâu tự ti cho dung nhan của mình. Nay nàng vì Tam đệ vứt bỏ mà tự sát không thành rồi gả vào cung. Cho nên, ánh mắt của nàng phải là u buồn đến chết hoặc đầy hận ý. Nhưng là, hắn không ngờ được, hắn nhìn đến lại là một đôi mắt trong suốt tinh thuần, vô hình trung lộ trí tuệ và sự lạnh khắc kia khi bốn mắt nhìn nhau, có lẽ là lần đầu tiên hắn bị sai lầm cho nên khi nhìn đến đôi mắt có thể dễ dàng khiến người hãm sâu kia, hắn sợ run lên. Ý nghĩ đầu tiên của hắn là nữ tử này không phải là Mộ Tuyết, nhưng khi nhìn đến vết sẹo kia, hắn thành công bảo vệ vỏ bọc của mình, cười lạnh một tiếng nói- Trẫm nghe nói Mộ thị tam tiểu thư xấu vô cùng, thì ra chỉ là hơn người một vết sẹo mà thôiNói xong, ném cây gậy đó vào tay Tần An, đứng nơi đó, vẻ mặt vô cùng khinh thường…Hắn biết, nếu nàng thật sự không phải là Mộ Tuyết thì chắc chắn sẽ không nhận ra hắn, bởi thế hắn nói những lời này để thử nàng. Nhưng đúng là nữ tử này không nói nửa câu, khi nghe đến lời châm chọc này thì chỉ hơi chớp hạ mi dài, che đi đôi mắt trong suốt tinh thuần kia. Nàng lặng yên ngồi đó tựa như mọi thứ xung quanh không tồn là người giải ma chú cho khắc này, ngực trái hắn đột nhiên đau đớn như dao cắt khiến hắn không khỏi hít sâu một hơi. Vì để xác thực đây chắc chắn không phải là Mộ Tuyết, hắn nén đau, vung tay áo, xoay người trầm thấp nói- Di giá Chiêu Vân cungXác định nàng có phải là Mộ Tuyết thì chỉ có cách này, đó là tìm Thục phi để xác định. Chính ngọ, Minh Nguyệt rời khỏi rừng hoa mai, đứng gần giếng nước trong ngự hoa viên mà trong lòng nặng nề đến cùng cực. Nàng ngửa đầu nhìn trời, gió lạnh chợt nổi, sắc trời hôn ám, gió thổi những chiếc lá vàng bay lên cùng những cánh mai vàng giống như trời đang đổ mưa, mùi hoa mai thơm thờ dài, trong không khí rét lạnh lưu giữ mấy phần nhiệt khí, nàng xoay người bước đến hành lang, vịn tay lên cột gỗ sơn hồng, vòng tay dương chỉ bạch ngọc va chạm tạo nên tiếng leng keng, bước lên thềm đá, chậm rãi đi về phía Ngưng Tuyết Đồng đứng ở cửa Ngưng Tuyết cung nhìn xung quanh đầy lo lắng. Mảnh đất nho nhỏ suýt nữa thì bị ba tấc sen vàng của nàng dẫm nát. Đến khi thấy Minh Nguyệt xuất hiện trước cửa lớn, Tiêu Đồng suýt rớt nước Tiểu thư!Tiêu Đồng đón Minh Nguyệt, mắt rưng rưng, bàn tay trắng nõn đỡ tay Minh Nguyệt, biểu tình đầy ủy Nguyệt nhẹ nhàng giữ tay nàng cười nói- Chẳng lẽ gặp quỷ?Xem ra là đã có người đến Ngưng Tuyết cung thị Đồng đang cười trầm mặt xuống, vạn phần ủy khuất nói- Tiểu thư, Âu Dương Chiêu dung đến đây, còn tát Đông chân chậm lại, Minh Nguyệt khẽ nhướng mày nhìn khuôn mặt Tiêu Đồng vừa tức giận, vừa ủy khuất. Nàng lấy khăn tay nhẹ lau nước mắt cho Tiêu Đồng, giọng nói lạnh lùng- Chỉ là một Chiêu dung nho nhỏ dựa vào đâu mà kiêu ngạo thế?Thì ra kẻ khó đối phó nhất không chỉ là Hoàng hậu và Hiền phi có dã tâm Âu Dương Chiêu dung là muội muội của Hoàng hậu, xưa nay kiêu ngạo. Nhưng nghe nói nàng cầm kì thi họa không gì không giỏi, rất được thánh sủng cho nên…Nói xong, Tiêu Đồng dần dần nhỏ giọng vì ở cửa cung Ngưng Tuyết đã xuất hiện một nữ tử đẹp đẽ sang trọng được quần tinh ủng nguyệt ngàn sao đỡ trăng mà tiến Nguyệt ngẩng đầu nhìn lại chỉ thấy nữ tử kia khuôn mặt trắng nõn, đôi mắt lanh lợi, môi khẽ nhếch hàm chứa sự châm chọc lạnh lùng, một thân hồng bào càng khiến người thêm phần nhu mì xinh đẹp, tay khẽ vung lên để lộ sự quyến rũ. Dù khuôn mặt kia không đẹp như Hoàng hậu nhưng lại hơn ba phần khí thế áp đảo cho một nữ tử xinh đẹp như tùng trung bách hoa cây tùng giữa trăm hoa, Minh Nguyệt trong lòng có vài phần kính nể. Nữ tử này không ngại hậu cung hoa lệ lại yếm trá, có thể độc lập như vậy. Âu Dương Hồng Ngọc nhìn Minh Nguyệt, sự châm chọc khinh thường khi ánh mắt giao nhau bỗng biến mất, theo sau dâng lên vài phần nghi hoặc, lúc này thần sắc chăm chú tìm hiểu giống như không xác định rõ. Chân ngọc bước xuống thềm đá, đôi hài tơ vàng thêu hoa đạp trên nền đất lạnh băng, tiếng nói thanh thúy, lạnh lùng vang lên- Thì ra đây là đệ nhất tài nữ kinh thành, tiện thiếp may mắn gặp mặtMinh Nguyệt cười khẽ, đôi mắt trong suốt không nhìn ra điều gì, ôn nhu đạm mạc nói- Từ lâu được nghe phương danh của Âu Dương Chiêu dung, hôm nay có thể gặp thật đúng là phúc của Mộ TuyếtÁnh mắt Âu Dương Hồng Ngọc khẽ động, đôi ngọc thủ trắng nõn có chút mất tự nhiên nắm chặt lại. Mộ Tuyết khi dâng trà nàng không đến trình diện. Nhưng hôm nay gặp, nàng chỉ nhìn qua cũng thấy Mộ Tuyết trước mắt cùng với Mộ Tuyết trong lời đồn có sự khác biệt cực lớn. Khó trách Hoàng hậu lo lắng như vậy, tự mình đến Trùng Dương cung muốn nàng đến đây thị Nguyệt nhìn ra sự nghi hoặc trong mắt Âu Dương Hồng Ngọc, nàng chớp nhẹ đôi mi, nhìn hai cung nữ cùng thái giám theo bên người Âu Dương Hồng Ngọc. Hai cũng nữ kia đứng trong gió lạnh cũng không chút run rẩy mà tên thái giám đứng hèn mọn bên cạnh cũng có một khí thế cao dài chớp chớp, một nữ tử trí tuệ lại đã có chuẩn bị mà đến, chắc là hôm nay nhất quyết hạ oai phong của nàng. Nhưng Minh Nguyệt lại ngẩng đầu, môi đỏ ẩn dấu trong khăn che mặt khẽ mỉm cười, một nữ tử thanh cao cũng không phải là khó đối Tiêu Đồng, mời Chiêu dung nương nương vào điện nghỉ tạm, mang trà lênRồi sau đó bước lên thềm đá cùng Âu Dương Hồng Ngọc đứng đối diện, ánh mắt trong suốt, ôn nhu nói- Nếu Âu Dương Chiêu dung không ngại, mời vào đại điện ngồi một chútRồi sau đó ánh mắt lạnh lùng nói- Nghe nói tỳ nữ của bản cung đắc tội Chiêu dung, xin Chiêu dung nương nương chớ so đo cùng một tiện tỳ, bản cung xin tạ ơnNói xong xoay người đi vào đại điện không để ý Âu Dương Hồng Ngọc ngạc nhiên trố Đức phi cao cao tại thượng gọi một Chiêu dung nho nhỏ là nương nương, ra vẻ khúm núm, nhưng ngôn từ uyển chuyển lại mang theo một tầng ý nghĩa khác. Điều này khiến cho Âu Dương Hồng Ngọc luôn trí tuệ được quân vương tán thưởng lại có chút trở tay không xoay người nhìn bóng Minh Nguyệt, ánh mắt thoáng qua sự nghi ngờ rồi nói- Không cần, tiện thiếp hôm nay đến bái phỏng Đức phi nương nương một chút thôi. Giờ đã là buổi trưa, xin phép cáo từDứt lời phúc thân rồi tiêu sái bước Đồng mang trà ra đã thấy Âu Dương Hồng Ngọc rời đi, có chút bực mình nhìn Minh Nguyệt nói- Tiểu thư, Âu Dương Hồng Ngọc đã kiêu ngạo sao tiểu thư còn đối đãi như thếMinh Nguyệt nhìn phương hướng Âu Dương Hồng Ngọc biến mất nâng đôi mày thanh tú, trầm tư hồi lâu mới nhẹ giọng nói- Ngự Hạo Hiên đến tột cùng là một đế vương thế nào?Tiêu Đồng ngạc nhiên, vài lần muốn mở miệng nhưng lại nhịn xuống. Nàng nghi hoặc nhìn hoa mai phiêu linh ngoài cửa. Tiểu thư rõ ràng nhìn Âu Dương Hồng Ngọc sao lại đề cập đến Hoàng thượngĐang nghĩ lại nghe Minh Nguyệt nói- Tiêu Đồng, ngươi nói Hoàng thượng có phải là một người háo sắc?- Ơ?Tiêu Đồng ngẩn ra rồi nhíu chặt đôi mày, bất bình nói- Việc này cần gì phải nói, Hoàng thượng sủng ái nhất không phải là đại tiểu thư sao?.Hậu cung này ai chả biết Thục phi phi yêu mị được ân Nguyệt nhẹ cười bước vào điện, thản nhiên ngồi trên ghế quý phi, bưng lên một ly trà nhấp môi uống một ngụm, bàn tay trắng nõn gõ gõ mặt Đồng thấy Minh Nguyệt lắc đầu, đôi mày thanh càng nhướng cao, mỉm cười khó hiểu, đôi mắt sáng bừng nhìn Minh Nguyệt nói- Tiểu thư vì sao lắc đầu?Minh Nguyệt buông chén trà, tay vuốt nhẹ tóc mai đứng dậy nói- Nếu Ngự Hạo Hiên thật sự sủng ái Mộ Từ thì Mộ Từ sao chịu nghe lời ta? Huống chi Âu Dương Hồng Ngọc vừa rồi là một nữ tử trí tuệ tuyệt đỉnh, chỉ có Hoàng hậu mới có thể sai khiến, nghe nói nàng rất được lòng vua, làm sao có thể đây?- Trong hậu cung này, nhân vật lợi hại nhất có lẽ là Hiền phi nhưng người thứ hai tuyệt đối là Âu Dương Hồng Ngọc, còn Hoàng hậu cũng như Mộ Từ, cơ bản chỉ có danh hão mà thôiMinh Nguyệt nhíu mắt- Nếu nến long phượng thực sự là của Hiền phi thì nữ nhân này chắc chắn có dã tâm xưng Đồng nghe những lời nói này của Minh Nguyệt mà sợ tới há hốc mồm, mắt chằm chằm nhìn Minh Nguyệt, lắp bắp nói- Vậy, vậy phải làm thế nào? Tiểu thư, có phải chúng ta chết chắc rồi?Minh Nguyệt nhìn bộ dạng ngu ngốc của Tiêu Đồng mà có chút buồn cười, ngón tay mảnh khảnh chấm nước trà viết lên bàn tên mấy nữ tử Hoàng hậu, Âu Dương Hồng Ngọc, Hiền phi, Thục phi phi bốn Đồng vẻ mặt quẫn bách không hiểu Nguyệt chỉ vào chữ Hiền phi nói nhỏ- Hiền phi là nữ tử hoàng thượng tín nhiệm nhất nhưng nàng lại muốn thành Hoàng Đồng gật Nguyệt cười khẽ- Vậy nàng ta so với Âu Dương Hồng Ngọc thì thế nào?Tiêu Đồng như ngộ đạo vội hỏi- Ý của tiểu thư là làm cho Âu Dương Hồng Ngọc đối phó Hiền phi?- Tiêu Đồng thông minh lắm!Minh Nguyệt điểm lên chóp mũi Tiêu Đồng cười nói- Âu Dương Hồng Ngọc là thân muội của Hoàng hậu, bất kể là nàng có quyết tâm xưng hậu hay không thì đầu tiên cũng cần cùng Hoàng hậu liên hợp đối phó Hiền phi, từ đó, chúng ta tất nhiên bớt đi một mối họa có thể có thời gian yên ổn qua Nếu như đối phó Hiền phi chỉ cần Âu Dương Hồng Ngọc là đủ, như vậy…Minh Nguyệt khẽ vê đôi hoa tai trân châu cười nói tiếp- Hậu cung này chắc chắn còn có cao nhân ẩn mình Trọn bộ Xú Phi Mộ Tuyết Full tập được cập nhật mới nhất tại Truyện Tip đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện hay, truyện full. Truyện Full luôn tổng hợp và cập nhật các chương truyện một cách nhanh nhất. 🔰 Tên Truyện ⭐ Truyện Xú Phi Mộ Tuyết Full 🔰 Trạng thái ⭐ Hoàn thành 🔰 Số tập ⭐ Trọn bộ – Full Bộ 🔰 Đánh giá ⭐ 9/10 🔰 Người đăng ⭐ Truyện Tip Bạn đang theo dõi truyen full Xú Phi Mộ Tuyết của tác giả Tuyết Ma rất hấp dẫn và lôi cuốn. Là một truyện được giới thiệu với bạn đọc trên trang đọc truyện chữ online. Đọc truyện bạn đọc sẽ được dẫn dắt vào một thế giới mới lạ, những tình tiết đặc sắc, đọc truyện Ngôn Tình này để trải nghiệm và cảm nhận bạn nhé. Edit Heo con Hắn vốn là đế vương lãnh tuấn vào đêm đại hôn ấy hắn lại xốc chiếc khăn voan lên rồi chỉ lạnh nhạt nói “Trẫm nghe nói Tam thiên kim nhà Mộ tướng quân xấu không ai sánh bằng, thì ra chỉ là hơn người 1 vết đao chém mà thôi”, ẩn sâu trong câu nói ấy là sự thất vọng tột cùng. Thật sự thì hắn lấy nàng chỉ vì muốn xem nàng xấu như thế nào mà thôi. Kết quả, đêm đại hôn đó hắn phất tay áo bỏ đi để tỷ tỷ nàng hưởng ơn mưa móc. Hắn nói “Mộ Tuyết, trẫm thật không nhìn thấu nàng là nữ nhân như thế nào?” Nàng cười “Bởi vì trong lòng hoàng thượng không có Mộ Tuyết” “Mộ tuyết lạc không trì Hiểu vu bách hoa tri Phiêu nhiên đông giá lý Phân loạn mai khai thì” Bài thơ của Mộ Tuyết Giới thiệu vắn tắt Nàng là kẻ trộm lăng mộ, một lần trong lúc trộm mộ đế vương bị chết, linh hồn nàng cùng linh hồn Mộ Tuyết kí kết, nàng đến nước Hoài Nguyệt 3000 năm trước trở thành Thiên triều Đức phi Mộ Tuyết Nàng vì hạnh phúc của mình mà không từ thủ đoạn khiến người thần căm phẫn, trời tru đất diệt. Khi hắn chỉ vào mặt nàng mắng nàng là lang tâm cẩu phế, nàng cười lớn nói cho tới bây giờ nàng vẫn không có cơ hội để làm người tốt Nàng đem nam nhân mình yêu đẩy vào vòng tay người con gái khác. Vì quyền lợi giết hết gian thần để bảo toàn giang sơn của hắn, phụ người trong thiên hạ, cuối cùng, đổi lại một chén rượu độc, phế truất phi vị, trục xuất hậu cung Chỉ là, nàng cũng không ngờ, tất cả đều trong sự tính toàn của nàng nhưng thai nhi trong bụng lại nằm ngoài sự tính toán ấy Doc truyen xu phi mo tuyet lttp truyen chu ebook prc download full. Từ khoá Đọc truyện Xú Phi Mộ Tuyết full, chương 1, chương cuối. Xú Phi Mộ Tuyết wattpad truyện full sstruyen truyencv medoctruyen, metruyenchu nội dung truyện Xú Phi Mộ Tuyết review, Xú Phi Mộ Tuyết Mangatool Wikidich Truyencuatui truyenfull webtruyen truyenyy , nghe audio Xú Phi Mộ Tuyết Danh sách chương Xú Phi Mộ Tuyết Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Còn tiếp Đọc truyện online, đọc truyện hay - Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện hay, truyện full. Truyện Full luôn tổng hợp và cập nhật các chương truyện một cách nhanh nhất. Trang web truyện Online mới nhất, đọc truyện ngôn tình hay . Web đọc truyện online hỗ trợ đọc truyện trên điện thoại, máy tính bảng, đọc truyện trên iphone, ipaid, điện thoại android tốc độ nhanh nhất. Leave a comment

truyện xú phi mộ tuyết